Một cái chết – Stephen King

150309_r26192-320

Jim Trusdale có một căn chòi nằm ở phía tây cái nông trại tồi tàn của cha gã. Khi cảnh sát trưởng Barclay cùng nửa-tá-người-đại-diện-cho-thị-trấn tìm tới đây, gã đang ngồi trên chiếc ghế cạnh lò sưởi, khoác lên mình một chiếc áo khoác bụi bặm sờn vải và đọc một số cũ của tờ Black Hills Pioneer dưới ánh đèn cầy. Dù sao thì cũng đang xem xét nó.

Trước cửa nhà đã gần như chật ních. Cảnh sát trưởng Barclay đứng đó, tay ông cầm một cái đèn cầy. “ Giơ hai tay lên rồi đi ra đây Jim. Tôi chưa rút súng đâu và cũng không muốn thế”.

Continue reading “Một cái chết – Stephen King”

Samsa đang yêu – Haruki Murakami

Gã tỉnh dậy và thấy mình đã biến thân thành Gregor Samsa.

Gã nằm duỗi lưng trên giường và nhìn lên trần nhà. Đôi mắt gã mất một lúc mới quen với cái bóng tối lờ nhờ chung quanh. Trần nhà nom đâu như loại bình thường, nhan nhản khắp nơi mà ta có thể bắt gặp hàng ngày. Nó đã từng được sơn trắng, hoặc có thể là màu kem nhạt. Song trải qua bao năm tháng tích tụ bụi bặm bẩn dơ, cái trần nhà đã ngả sang màu sữa đục. Không trang trí. Không đặc điểm nổi bật. Không lý luận cũng không thông điệp. Một cái trần nhà thuần túy mang giá trị kết cấu phụ sức cho ngôi nhà thành hình.

Continue reading “Samsa đang yêu – Haruki Murakami”

Scheherazade – Haruki Murakami

2636583-scheherazade

Tựa như nữ hoàng Scheherazade trong tập truyện Ngàn lẻ một đêm, sau mỗi lần giao hoan, cô luôn kể cho Habara một câu chuyện vừa hấp dẫn vừa lạ kỳ. Cố nhiên là không như đức vua hung bạo và độc ác, Habara không có ý định chặt đầu cô vào mỗi sớm mai. Mà dù gì thì cô cũng không bao giờ ở với anh tới khi trời hửng sáng. Cô kể cho Habara nghe những câu chuyện vừa do ý muốn cá nhân, và cũng có thể cô muốn động viên anh khi anh cả ngày phải giam thân sau bốn bức tường. Và Habara thấy rằng có vẻ như cô cũng thích cuộn mình trong chăn, thủ thỉ với bạn trai trong lúc cảm thụ những dư vị sau cuộc làm tình.

Vì thế mà Habara đã đặt cho cô biệt danh là Scheherazade. Anh không bao giờ gọi cô trực diện như thế, nhưng đó là cách mà anh gọi cô trong cuốn nhật ký cá nhân. Kiểu như “ Hôm nay Scheherazade tới”. Anh thường dùng những ẩn ngữ tối giản để ghi lại ý chính của những câu chuyện mình nghe. Như thế thì cuốn nhật ký có trót vào tay ai thì cũng chẳng có cách nào hiểu được.

Continue reading “Scheherazade – Haruki Murakami”